• 10/15/2025 04:05

Hành trình gian nan của cô giáo mầm non “cắm bản” ở Điện Biên

Th10 11, 2025
Hiểm nguy ập đến các cô giáo mầm non "cắm bản". Ảnh: Minh Tuấn

Hiểm nguy ập đến các cô giáo mầm non “cắm bản”. Ảnh: Minh Tuấn

Hiểm nguy luôn rình rập trên mỗi cung đường

Bước vào năm học mới, trong khi giáo viên ở các vùng trung tâm, thành phố thuận lợi trong việc đến trường, thì ở những bản vùng cao heo hút của tỉnh Điện Biên, các cô giáo mầm non “cắm bản” lại bắt đầu một mùa “vất vả” quen thuộc: băng rừng, vượt suối, lội bùn để mang con chữ đến cho học trò.

Con đường dẫn vào điểm trường Hồng Ngài (thuộc Trường Mầm non xã Huổi Só, huyện Tủa Chùa trước đây) sau trận mưa rừng đã biến thành lòng suối lổn nhổn đất đá và trơn trượt. Xe máy không thể leo dốc, các cô giáo phải dắt bộ hàng cây số, có đoạn phải 2 người đẩy mới có thể vượt qua, chỉ cần sơ sểnh, yếu tay lái là cả người và xe lao xuống vực.

Điểm bản Hồng Ngài có 46 trẻ, tất cả đều là con em người dân tộc Mông. Ở đây, bốn cô giáo Sùng Thị Dủ, Mùa Thị Nhi, Vừ Thị Nhung, Mùa Thị Hoa vừa đứng lớp, vừa kiêm luôn việc nấu cơm cho học trò. Không có nhân viên nuôi dưỡng, mỗi bữa ăn của trẻ đều thấm đẫm tình thương và nỗ lực của các cô. Nồi cơm điện, bếp ga được mang từ nhà trường vào bản; giờ ra chơi, thay vì nghỉ ngơi, các cô lại vội vàng vo gạo, bắc nồi, nhóm lửa…

Không chỉ ở Huổi Só, tại điểm trường xa xôi nơi vùng cao Tìa Dình (huyện Điện Biên Đông trước đây), hay ở các xã: Nà Hỳ, Nà Bủng, Pá Mỳ hành trình đến các điểm bản của những cô giáo mầm non cũng rất gian nan… Cô Lò Thị Quỳnh, Phạm Thị Thu Hà, Cà Thị Phượng (Trường Mầm non Háng Lìa) nhiều lần bị cuốn ngã cùng chiếc xe máy khi mưa dầm sạt lở.

Cô Lò Thị Quỳnh (giáo viên Trường Mầm non Tìa Dình) từ điểm bản Huổi Tống A lên bản Háng Tây dạy học. Ảnh: Minh Tuấn

Ngã xe xảy ra như “cơm bữa”

Địa hình Tây Bắc nói chung và Điện Biên nói riêng vốn hiểm trở, đường vào các bản hầu hết là đường đất dốc, nhỏ hẹp, ngoằn ngoèo. Mùa mưa kéo dài từ tháng 6 đến tháng 9, mưa xối xả khiến đường đất nhão, trơn trượt. Mặc dù qua lại hằng ngày trên con đường này nhưng các cô giáo mầm non cắm bản vẫn thường xuyên ngã sõng soài… Những ngày mưa lớn, xe máy không thể leo dốc, các cô giáo phải dắt bộ hàng cây số, có đoạn buộc phải gửi xe ở nhà dân rồi đi bộ.

Giáo viên trường Mầm non Nậm Nhừ (xã Nà Hỳ) trên đường lên điểm trường Nậm Chua ngã dúi dụi. Ảnh: Minh Tuấn

Sương mù, đường trơn, dốc và cua gấp khúc, chỉ sơ sểnh một chút là ngã xe. Ảnh: Minh Tuấn

Chuyện ngã xe xảy ra như “cơm bữa” đối với giáo viên mầm non “cắm bản”. Ảnh: Minh Tuấn

Cô Lò Thị P giáo viên điểm bản Huổi Hạ (huyện Nậm Pồ cũ) tâm sự: “Có hôm trời mưa, mặt đường trơn, nhão nhoét bùn đất, tôi đi xe được một đoạn thì ngã dúi dụi, tay chân trầy xước. Đứng dậy lại dắt xe đi tiếp, nhiều khi đến trường cả người lấm lem, quần áo ướt sũng…”

Những vết xước trên tay, đầu gối, vết bầm tím ở cổ chân, ống đồng gần như là “kỷ niệm” của mỗi giáo viên “cắm bản” sau mùa mưa.

Trao đổi với phóng viên, Hiệu trưởng Trần Thị Tuyền chia sẻ: “Điểm bản Hồng Ngài cách trung tâm xã 28km, trời mưa trơn trượt, đường đèo dốc, các cô hầu như lần nào đi cũng ngã trầy xước, tím bầm chân tay, các cô uống thuốc giảm đau và để vết thương tự lành, bởi chẳng thể quay ngược ra trung tâm khám, chữa trị vì đường quá xa.”


Vết trầy xước, bầm tím mới đè lên vết cũ. Ảnh: Minh Tuấn

Vượt bùn đất, gieo chữ nơi vùng cao, biên giới

Trao đổi với phóng viên Thời báo VTV, ông Cù Huy Hoàn, Phó Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Điện Biên cho biết, toàn tỉnh có trên 110 trường Mầm non, với gần 750 điểm trường lẻ, chủ yếu ở các bản vùng sâu, vùng xa, đội ngũ giáo viên mầm non đã được bố trí giảng dạy phủ khắp các điểm bản. Các cô giáo hầu hết phải ở lại điểm trường (đầu tuần đi đến điểm trường, cuối tuần mới về nhà) vì đường giao thông đi lại còn gặp nhiều khó khăn, Ngành giáo dục đã đề nghị với tỉnh và các ngành chức năng cũng như chính quyền các địa phương tăng cường đầu tư bê tông hóa các tuyến đường giao thông vào các bản xa trung tâm để vừa thúc đẩy phát triển kinh tế, vừa giúp đội ngũ giáo viên vơi bớt khó khăn trong hành trình đến điểm trường, đến lớp.

Đường đến điểm bản của các cô giáo mầm non. Ảhh: Minh Tuấn

Hình ảnh những cô giáo mầm non “cắm bản” ở Điện Biên với quần áo lấm lem bùn đất, nhưng gương mặt vẫn rạng rỡ nụ cười khiến ai cũng xúc động, khâm phục. Trên những con đường trơn trượt, tiếng xe máy ì ạch, tiếng cười trẻ thơ vẫn vang lên mỗi sáng. Đó là minh chứng sống động cho sự kiên trì, yêu nghề, yêu trò của các cô – những người gieo chữ thầm lặng nơi vùng sâu, vùng xa, biên cương của Tổ quốc.

Cô và trò tại một điểm trường Mầm non ở Điện Biên. Ảnh: Minh Tuấn

Mùa mưa có thể khiến con đường thêm khó đi, khiến đôi tay các cô thêm sây sát, đôi chân thêm bầm tím, nhưng không thể ngăn được bước chân mang tri thức đến với trẻ em vùng cao, biên giới. Chính sự hy sinh lặng thầm ấy đang từng ngày làm thay đổi diện mạo giáo dục ở Điện Biên, gieo mầm tương lai tươi sáng cho con em đồng bào các dân tộc.